Truyện Khoảng Cách Giữa Anh Và Em

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
___

3h sáng, Hiếu đưa Huy về nhà mình.

Trước mắt Huy là 1 căn nhà sáng choang đèn dù trời vẫn còn đen. Rộng thênh thang, chỉ nhìn bên ngoài thôi cũng thấy được cái rộng lớn của nó. Bên tường, những bông hồng leo rủ xuống hệt như những cung điện.

Nhưng bước vào trong Huy lại càng bất ngờ hơn. Đèn thắp sáng choang cả 2 bên đường. Tính riêng đoạn đường từ cổng vào cũng gần 20m. Thật sự Huy không thể tin lại có mảnh đất rộng như thế này ở trung tâm thành phố. Hơn nữa, đây còn là nhà mới. Ngôi nhà cũ của gia đình là nhà cổ ở gần ngoại thành cơ.

Vậy,anh mình giàu đến mức nào ? Chẳng phải anh ta còn đang là sinh viên sao ?



– Em có đói không ?

Hiếu quay lại nhìn Huy. Khuôn mặt Huy ngốc ngốc, chăm chú nhìn cái bể bơi bên cạnh vườn trồng hoa. Đôi lông mày Huy lúc nhíu lại, lúc lại giãn ra, đôi mắt đen láy mở căng hết cỡ để nhìn, chỏm tóc thì bay bay trong gió…

“Phụt”

Huy giật mình, nhìn về phía Hiếu. Hiếu đang cười, cười dữ dội,nhưng vẫn thật đẹp.

Hiếu đưa tay lên xoa đầu Huy, kéo tay vào nhà.

—-

Huy ngồi vào chiếc bàn ăn trắng muốt . Huy rất bất ngờ từ khi bước vào nhà. Không có 1 người hầu nào cả, mà căn nhà vẫn sạch như được lau chùi vô cùng kĩ càng hàng ngày. Chẳng lẽ anh mình có nhiều thời gian rỗi như vậy ư ?

– Giờ mà đun thì sẽ hơi muộn. Thôi để anh đun cho em bát mì nhé.

– Dạ không sao đâu ạ. Để em làm cũng được.

– Không sao, em đã mệt rồi, cứ ngồi đấy đi.

Vừa nói Hiếu vừa ấn Huy, đang định đứng lên xuống ghế.

Đến khi ngồi vào ghế, Huy mới có thể nhìn rõ được cơ thể của Hiếu. Cơ thể anh đẹp đến mê hồn, cứng cáp như sắt thép, khuôn mặt thì có thể sánh ngang nhưng người mẫu trên các tạp chí Huy từng xem. Nếu anh ta mà đi làm người mẫu, hẵn sẽ kiếm bộn tiền.

Huy đem điện thoại ra ngồi ngịch. Hiện tại là đã gần 3h15 phút, cả khu phố đều đang say ngủ, không hề có 1 chiếc xe nào ngoài đường. Cảnh đêm tĩnh mịch vô cùng…

-…-

– Xong rồi đây.

Hiếu đặt trước mặt Huy 1 tô mì rất lớn. Có cả Thịt lợn, có cả măng, rau cải xanh mướt và trứng.

– Oaaa. Anh làm được như vậy sao ?

Huy ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Hiếu. Huy không nghĩ rằng anh mình sẽ hoàn hảo đến như vậy. Thật sự là quá tài năng..

– Ừ. Hồi bố hay đi công tác xa, anh phải tự đun ăn 1 mình. Bố không thích thuê người giúp việc, vì vậy anh phải tự mình làm tất cả.

– Ơ. Anh không ăn sao ?

– Không đâu. Anh ăn lúc sớm rồi.

….

” Reng reng…”

CHuông điện thoại của Hiếu vang lên. Giờ này còn ai gọi nhỉ ?

– Em cứ ăn đi nhé. Anh ra ngoài nghe điện thoại 1 chút.

Nói rồi Hiếu bước ra khỏi phòng ăn.

– Alo. Có chuyện gì vậy ?

– Sếp, hôm nay có thằng dám đến hỗn láo trong quán của chúng ta.

– Hỗn láo ? Nó làm cái gì ?

– Dạ, nó dám đánh đập mấy thằng nhóc phục vụ, còn định quỵt tiền nữa.

– Gọi cho thằng Toàn , bảo nó xử lí cho tao. Hôm này em tao vừa mới về. Không thể để thằng bé biết được chuyện này.

– Dạ, thế còn buổi họp ngày mai ?

– Họp ở quán . Từ giờ không ai được đến đây bàn chuyện công việc ở quán nữa. Kể cả trợ lý Trương tao cũng đã dặn rồi.

– À, sếp ơi ! Còn việc này nữa. Theo mấy thằng oắt báo cáo, chuyến bay của tên Vinh đã hạ cánh rồi.

– Hạ cánh ? NHanh vậy sao ? Hắn về thì rất nguy hiểm cho công việc của chúng ta. Từ mai, mày cử người đến canh gác nhà cho tao, tiện thể theo dõi Huy nữa. Tao sợ sẽ có người thù tao mà gây khó dễ cho nó.

– Dạ vâng.

-…-

Đến khi Hiếu quay trở lại, Huy đã ăn xong mì rửa bát và đang ngủ gục trên bàn. Hiếu khẽ cười, ẵm ngang hông Huy lên, đưa về phòng mình.
 

Bài tương tự