Truyện Ông Kia… Hãy Đợi Đấy

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Tại 1 căn nhà nhỏ…….

– Vậy quyết định thế nhé cháu. Chú cám ơn cháu rất nhiều.

– Dạ. chú khách sáo quá, dù gì chú cũng giúp đỡ cháu nhiều rồi mà. Với lại cháu cũng xem An như là em cháu vậy,…. lâu quá không gặp …không biết nó có còn nhận ra cháu nữa không?

– à …. Nó bây giờ cao lớn lắm, nhưng quậy lắm cháu ơi, bác nói mà nó có nghe lời đâu, lúc nào cũng cải bướng,….. rầy la nó zữ lắm nên nó mới đậu được đại học đó, nếu không tối ngày nhậu nhẹt, cờ bạc, đủ thứ hà…..

– Dạ,…. Em nó còn nhỏ mà bác, để lên đây ….cháu sẽ nhắc nhở…..

– uh …..cám ơn cháu nhiều….

…………..

-Hông …..con hông chịu đâu…….lên đó con ở trọ hà…..con không ở chung với ai hết……

– tao nói không…..là không…… mày phải ở với thằng Vũ

-ổng là ai….. con còn không biết …..sao ở chung được….

-thì tao nói rồi…..nó là cháu của tao được chưa…..là anh của mày đó….. nó đang làm ở trên sài gòn, nên khi lên đó nó sẽ chăm sóc cho mày luôn……

-con lớn rùi…..con không cần ai chăm sóc hết……con muốn ở riêng hà…..

-uh….mày ở riêng thì khỏi học gì hết….. ở nhà ……

-ba…… tức thiệt mà

………..

Tại bến xe…..vừa bước xuống xe thì:

-ê cái cha nội này…..đi đứng kiểu gì zậy…..đúng trụng tôi rồi nè

-ờ xin lỗi…..tôi đang vội. Giọng của một người thanh niên trả lời nó

-ê …..xin lỗi là xong hả? đụng dơ hết đồ rồi nè.

-zậy chứ cậu muốn sao? Người thanh niên đó vội tiếp lời

-Sao là sao?

-Thì tui hỏi cậu muốn sao? Cậu thanh niên đó nhấn mạnh Reng…..reng……reng…….

-đợi tí….alo…. đứng đó nhe….con nghe nè

…..

-con tới rồi

……

-dạ….con đang tìm nè…..

……

-Biết rùi…..thôi nhe

-Ê…. Bây giờ muốn tạ lỗi phải không?

-uh….. cậu muốn tôi phải làm sao?

-Chở tôi đến địa chỉ này đi….

-Không được tôi đang bận…người thanh niên lo lắng

-Chở không thì bảo…..anh đụng trúng tôi rồi muốn chạy hả?

-Nhưng….

-Không nhưng nhị gì hết…..nè ….nó đó…..nó nói và đưa cái địa chỉ nhà cho người thanh niên kia

-Hả??????? …..đến đây hả…….người thanh niên ngạc nhiên, vừa nhìn vô tờ giấy, vừa nhìn người nó một lần nữa

-Uh…. Biết không cha nội…..nó trố mắt nhìn người thanh niên kia

-ờ …..biết ….đi thôi…..để tôi xách tiếp cho….

-Thôi khỏi cần…..á ha….tự nhiên có xe ôm miên phí…..

…………

Tại địa chỉ 78/A xxxxxxx

-à đúng rồi đó …..cám ơn nhe. Nó xem địa chỉ nhà và so sánh với địa chỉ trong tờ giấy

-uh……..

-chết…..đâu mất tiêu rồi……đóng cửa nữa…….không có nhà hả trời….?. nó nhìn vào nhà khi thấy cửa đóng. Sau đó quay sang người thanh niên kia nói tiếp …..sao không đi đi……đứng đây làm gì vậy cha?

-ờ….tôi….mà ….. người thanh niên đó ấp úng

-cái gì…????…..đi đi…..hết chuyện rồi…..tôi bỏ qua cho ông đó…..

-uh….. để tôi về.

-ê….làm gì vậy…..trộm hả cha nội….làm gì ổ khóa nhà người ta vậy….? người thanh niên đó lại gần ổ khóa cửa rào.

Người thanh niên đó vẫn không trả lời. anh ta vẫn cậm cụi với công việc của mình.

-Hả…… sao mở được vậy……? nó há hốc há mồm khi tên đó mở cửa ra

-Vào đi……An

-Hả…..sao…..sao….ông biết……ông là……

-Tôi là Vũ…..được chưa?

-Ông …… zậy sao không nói hả?…… nó tức lắm

-Thì cậu có hỏi tôi đâu mà nói……vào đi

Nó đi vào nhà theo lời của tên đó, vừa qua khỏi cánh cửa rào thì một khuôn vườn nhỏ xinh xinh hiện lên, có một giàn hoa giấy, một chậu hoa mai và một số bông cúc đủ màu sắc trông rất đẹp…. nó nghĩ: “ thằng cha này là con trai mà sao lại yêu hoa lắm không biết”. Nó bước vô trong nhà và quan sát, căn nhà được bày trí khá gọn gàng và rất ngăn nắp, có một cái tivi LCD để trên kệ và một cái sofa thật sang trọng đặt trong phòng khách, trên bàn là một chậu hoa hồng khoe sắc, lại một lần nữa “hoa”. Cha nội này mê hoa quá đi mất, chắc ổng làm nghề bán hoa. Nó mỉm cười.

-cậu cười gì zậy?

-hả??….. à mà không có gì…..?

-tôi ở phòng này…..còn cậu ở phòng bên cạnh……

-uh……… Nó trả lời tên đó. Rất may Nó không phải ở chung phòng với tên kia, từ trước tới giờ nó không thích ngủ chung với một ai. Nó cũng khá hài lòng về căn nhà này, thật sạch sẽ và thoải mái. Thế nhưng: ủa phòng tôi đâu?

-Thì đây……đây là phòng cậu nè…..tên đó chỉ tay vào một góc trống cạnh phòng hắn

-Cái gì ?

-Đúng ……đây là phòng cậu nè……tôi rất tôn trọng riêng tư, vì thế tôi sẽ không làm phiền cậu đâu nhé…….

-Ông……ở đây sao ở được…….

-Sao lại không nào…….? có giường chiếu, bàn học, còn đòi gì nữa……?

-Nhưng mà ………

-Không nhưng gì hết……. cha cậu đồng ý rồi đó…….

-Ông ……..

-Cậu mau dọn dẹp đi……rùi sau đó tôi bàn nội quy cho chúng ta luôn….he…..

-Ông nhớ đó…… tôi không chịu đâu…….hắn bỏ ngoài tai những lời than vãn của nó, hắn vẫn cứ vô tư vào phòng của mình và đóng sầm cửa lại

Chết nó chuyến này rồi, sống với cái thằng điên này chắc chết quá, phải tìm cách thoát thân khoải nới đây thôi, nhưng ngặc nổi ông già của nó mới chết í….không biết ổng bị ông này cho ăn bùa mê thuốc lú gì mà tin tưởng ổng quá không biết……chỉ khổ thân cho nó…… nhưng phải cố gắng lên,…. phải làm cho cha này chán nó, rồi đuổi nó ra khỏi nhà haha….. đợi đó đi….tên kia. Sau khi dọn dẹp xong mới đồ, nó ra trước ngồi xem tivi, thì tên đó cũng mở cửa bước ra và ngồi đối diện nó.

-Bây giờ tôi xin giới thiệu với cậu: tôi là Nguyễn quang Vũ, tôi hiện là nhân viên Ngân hàng BIDV, đồng thời cũng là giảng viên trường đại học tài chính.

-Uh….. nó chỉ ậm ừ cho qua chuyện, nó thật tình chẳng muốn nói chuyện với tên này chút nào

-Tôi đi làm rất thất thường, vì thế về chuyện ăn uống chúng ta tự ai nấy ăn, không cần nấu cho nhau, và cũng chẳng cần đợi nhau he

-Uh

-Về chuyện dọn dẹp nhà cửa là chuyện chung, tôi sẽ dọn dẹp phòng của tôi và phòng khách còn cậu thì phòng cậu và nhà bếp. Và thêm cái sân nhà

-Cái đó mà phòng hả….? sao tôi lại phải dọn thêm cái sân nữa…. tôi hông chịu đâu…..ông muốn thì ông tự dọn….tôi không dọn đâu….. nhà ông chứ có phải nhà tôi đâu…..

-Cậu…… thôi được, nếu vậy thì tôi sẽ dọn….. cậu phải chùi toilet nghe chưa?

-Cái gì….. không đời nào….. nó đứng dậy và vào giường của mình nằm, không cần đếm xỉa đến tên kia chi cho mệt. nó tự nhủ: “Nghĩ sao mà kêu tôi dọn dẹp toilet chứ….. tôi chưa từng làm bất cứ công việc gì…..lên đây lại phải làm oshin cho hắn….không đời nào… thằng An này làm….. không được phải tìm cách cho tên này đuổi mình đi mới được. Nhưng phải với một lý do chính đáng thì ba mình mới chấp nhận được.”

-ủa cậu đi đâu đó?

-Đi ăn….. nó trả lời cọc lóc….thật tình nó không phải là người như thế đâu, nó rất tốt bụng, nó cũng chịu học lắm nhưng có điều nó ham chơi, đua đòi và hơi nghịch thôi, nó phải làm như thế với hắn, để hắn sợ nó và nói với ba nó một tiếng thế là nó được tự do. Kaka

………….

Đã hơn 11h đêm rồi, mà nó vẫn không sao ngủ được, lạ giường và bực bội trong người, nó lăn qua lăn lại không sao ngủ được. À …nó vụt ngồi dậy,…..haha….. có cách để chơi tên này rồi…….

ầm ……ầm……. ầm

– cái gì đó……?

– ăn cơm……đói bụng quá……

– cái gì?…..ăm cơm gì giờ này……..

– tới giờ ăn cơm rồi……..dậy mau…….

– cậu bị mớ hả.????…..hắn mở cửa ra và la toát vào mặt nó

Nó thì mắt vẫn nhắm nghiền, thật sự nó rất mắc cười nhưng không dám cười. Nếu cười mọi chuyện sẽ bị lộ…..nó vẫn tiếp tục.:….ăn cơm….tôi đói lắm…….

Nó tưởng hắn sẽ chịu thua nó ai ngờ…….chát…..chát…….

– trời…..cha nội làm gì đánh tôi…..hả? nó lấy tay xoa xoa vào mặt

– cậu tỉnh rồi hả?……haha…..vậy được rồi tôi đi ngủ tiếp…….

– ông ……. nó tức lắm…..nó thất bại rồi….một thất bại thảm hại…..không những không làm gì hắn mà nó lại bị đánh.nó tự nhủ: “…..tên kia hãy đợi đấy…..ông sẽ cho mày biết tay.” nó leo lại giường ngủ nhưng không quên đá vào cửa phòng hắn một cái cho bỏ tức…. kế hoạch lần nhất giả mớ (mộng du) của nó coi như phá sản.

Nó có tật hay ngủ nướng, cũng chính vì thế mà lý do nó mỗi sáng thứ hai đều được tuyên dương trên cột cờ lúc học phổ thông. Tối qua rất mệt nên nó muốn ngủ để được bù…..thế nhưng cái cha già kia đã phá đi giấc ngủ của nó…..
 

Bài tương tự