Truyện Mật Ngọt Chết Ruồi

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Chương 4 – Người bạn của Sam

Khách sạn được nằm ngay tại trung tâm thành phố, một trong những siêu khách có cơ sở hạ tầng và dịch vụ bậc nhất thế giới. “Diamond Hotel” xứng danh khách sạn 6 sao ở Việt Nam và đứng top 3 châu Á. Phan gia, gia cảnh của Sam cũng có cổ phần nơi đây. Cho nên nhân viên sẽ cố ý phục vụ và chăm sóc vị thiếu gia này vô cùng.

Xe lúc này đổ bên ngoài, hai phục vụ liền đến mở cửa xe, thiếu niên anh tuấn sâng ngời bước xuống thảm đỏ khách sạn vô cùng khí phái, Eric theo bóng lưng cậu cũng đi sau, nhìn người phía sau cũng thật sự vô cùng đẹp trai à nha.

Phía trước là một đài phung nước vô cùng lớn, xung quanh được trồng nhiều cây xanh để tăng thêm tính thẩm mỹ và làm cho khách hàng sẽ cảm thấy mình hòa hợp với thiên nhiên hơn giữa trung tâm thành phố nhộn nhịp.

“Sam, nhiều người nhìn em quá đó” Eric đi sánh ngang cùng cậu, anh quay qua tay bé bé, xinh xinh kia to nhỏ.

Sam vẫn giữ thái độ, rồi liền hắn giọng cũng trả lời.

“Anh biết không, đôi khi em cũng mua vài cái khẩu trang để che mặt anh lại”. Eric nghe thế cũng nở một nụ cười mỉm. Quả nhiên là “kẻ tung người hứng”.

Sam đi trước bàn nhân viên, lúc này vị tiếp viên trẻ có nhìn thấy quản lý khách sạn đang đi theo, tay ông cũng đang kéo hai chiếc vali, đoán là của hai vị này. Lúc trưa, đã có thông báo cho toàn thể nhân viên là tối nay sẽ có 2 vị khách quý đến qua đêm, yêu cầu toàn bộ nhân viên phải trên mức phục vụ người này.

“Xin chào hai anh”. Một nhân viên trẻ liền ra đón vị khách đặc biệt này, người này nhìn 3 cỡ 30 tuổi, ngũ quan khá tốt, giọng chuẩn miền trung.

Sam cũng đáp lại lời chào bằng cái gật đầu của mình.

“Xin vui lòng cho mình xem thẻ thành viên chứ ạ”. Anh loay hoay không biết nói gì đứng trước này cảm thấy mình vô cùng âp lực.

Sam vui vẻ liền đưa một tấm thẻ bằng kim loại khá tao nhã trong ví mình. Là hội viên kim cương 5 sao đấy… là tấm thẻ quyền lực, chỉ tầm 5 người trên châu Á mới có nó mà thôi, nhân viên khách sạn còn chưa từng thấy thẻ thành viên thật. Cầm trên tay mà cứ rung rung như cầm một khối đá nặng vài tấn ấy chứ.

“Sam Phan, xin lỗi đã làm phiền đến cậu”. Anh giơ hai tay đưa thẻ trả lại cho cậu. Rồi cúi đầu nhẹ nhẹ.

Một lúc sau thì thủ tục nhận phòng cũng đã hoàn thành, anh nhân viên làm thủ tục nhận phòng cũng hỏi lại.

“Thưa Anh, anh muốn nhận phòng đôi hay phòng đơn ạ?” để đảm bảo chắc chắn mà thôi, chứ thực ra trên hệ thống anh nhân viên này để 2 phòng rồi chỉ là…

“Phòng đơn, hai chúng tôi một phòng được rồi, giường đôi”.

Sam quay lại nhìn anh, nói thật tình cũng không nghĩ Sam lại chọn phòng đơn như thế, tâm lý anh đã định đêm nay ở phòng khác rồi… rồi đâu “vợ” mình lại đáp lại như thế, ôi tâm hồn anh muốn điên lên ấy, không lẽ đêm nay anh sẽ được hồng phúc “Ăn thịt” hay sao… nhưng lại nghe câu nói “giường đôi” làm anh vừa té từ thiên đàng xuống địa ngục ấy.

Sam thâu một cảnh ấy từ chỗ Eric, cậu mỉm cười trước bộ dáng đâm chiêu của anh, là anh muốn làm gì đây?

Từ lúc lên phòng, anh không nói một tiếng gì cả, anh chỉ lo suy nghĩ chuyện “Ăn thịt cậu” mà thôi.

Tuy nói phòng đôi nhưng thật sự không nghĩ nó nhỏ đâu nhá. Tầm này cứ như 5 phòng đơn bình thường gộp lại, thứ đúng nhất là có hai chiếc giường đặt gần nhau như miêu tả thôi. 1 phòng tắm, 1 phòng hồ hơi cá nhân có view nhìn ra thành phố, từ tầng 50 cao nhất đã có thể nhìn thấy bao quát cảnh thành phố về đêm, một phòng chiếu phim, một phòng ăn cách biệt… đây quả thật là vô cùng xa hoa rồi, chuẩn hội viên VVIP (Very Very Important Person).

Giới thiệu phòng xong, vị quản gia liền xin phép cáo từ, thái độ ông rất trịnh trọng mà đề cao này. Nhưng ông cũng không dám quá tò mò về mối quan hệ giữa cậu và anh.

“Sam, em tắm đi rồi mình đi ăn”.

Eric đang cùng cậu ngắm sao khi trời đêm, bầu trời đây không giống Úc, nó có nhiều sao hơn cậu từng thấy, còn về phía xa xa là những ngọn đèn của thành phố trong vô cùng màu sắc để hấp dẫn con người ấy.

Chuyến bay khá lâu, Eric đoán lúc này Sam chắc là đói bụng lắm rồi, bình thường anh và cậu sẽ không ăn trước 8h tối, nay vì lý do này lại phải phá dở việc này.

Sam nhanh chống tắm rửa, còn anh thì tranh thủ soạn vali để cho thẳng thớm, họ không chọn về nhà riêng của Sam vì ở đó không tiện, một phần vì chuyện tình cảm này sẽ có người để không vừa, họ đã bàn nhau ở đây để có thể chăm sóc nhau hơn, càng thêm đun ấp tình cảm nhiều hơn. Vả lại Sam là người mời Eric đến đây, cậu phải có trách nhiệm hơn à.

Sam từ trong phòng tắm ra, cậu chỏ choàng một chiếc khăn quanh thân dưới, mái tóc còn chưa được khô, oái âm là làm cho anh kiềm chế mà không được. “súng đã lên nồng”, “thằng em trai”, “con khủng long kỷ Jura” đang phản đối trong phần bụng dưới của anh, cứ như muốn phá tan xiềng xích bấy lâu nay ấy. Sam đang câu dẫn anh, chính xác là cậu ta muốn gì?

Eric liền dừng lại việc dọn vali của mình, anh quay qua nhìn chằm chầm vào Sam, một lúc sau anh liền bạo gan đặt môi mình lên môi người kia, anh hôn cậu rất mãnh liệt, thằng em của anh lúc này đang trong giai đoạn “khai quả”, anh tức lắm… không lẽ sẽ “ thịt” người mình đang hôn hay sao, nhưng nghĩ lại… anh không thể, lỡ Sam không muốn mà mà làm như thế thì có lẽ nào giận anh suốt đời không. Dầu gì Sam chưa từng đòi “chuyện đó” với anh. Ôi bảo bối, thằng em của anh nó lại chịu khổ rồi….

Nói về Sam, một màn đó cậu cũng không ngờ được nha. Anh hôm nay lạ lắm, anh nhìn cậu từ lúc đặt khách sạn ấy chứ… tâm hồn thằng bé còn “tông tắng” (trong trắng) lắm, nhưng một màn hôn nhau làm cậu giật cả người, phía dưới đùi cậu còn cảm giác có cái gì đó cưng cứng còn đâm lên nữa, cậu sởn cả lông tơ cả người lên. Chẳng lẽ anh … thôi bỏ đi.

Sam cũng thích hôn anh lắm, cậu đáp trả anh càng nồng nhiệt hơn, khoang miệng cậu bị chiếc không thành thật của anh cứ quét qua trái, rồi qua phải, răng môi đều đụng không còn một chỗ trống này, hơi thở tình yêu của cậu và anh liền chung làm một, lượng nước bọt càng sản xuất ra nhiều hơn nữa. Màn đấu đá càng thêm đến phút cao trào làm anh không thể nào chịu nổi được. Nhưng anh nghĩ cho Sam, liền đè cơn dục vọng mình xuống, cái gì cũng có giới hạn, nếu vượt qua mà không thành công thì sẽ lấy hậu quả. Anh an toàn, không muốn mạo hiểm.

Anh nhanh chống ngừng lại. Một mạch liền chạy vô nhà vệ sinh kèm theo một tiếng nói.

“Anh đi tắm” rồi đùng một cái, cánh cửa nhà tắm liền khép lại. Mặt Sam lúc này liền đơ ra, anh hôm nay sao thế. Hun rồi chạy là sao… khổ papa nhà này rồi.

Eric liền tháo dây nịch ra, anh nhanh chống liền cởi quần trong lẫn quần ngoài ra, rồi thứ dục vọng to lớn kia liền “lộ thiên”, anh nắm nó rồi chơi trò “tàu lượn siêu tốc” lên xuống vô cùng bạo là đằng khác. Vừa chơi vừa nghĩ đến gương mặt Sam, anh nhớ cảnh lúc nãy. Từng sợi tóc, từng mảng thịt kia, đặc biệt là xương quai xanh của Sam. Nó khiến anh không thể nào kiềm chế được. Ở cái tuổi 27, cái tuổi sung mãn nhất của người đàn ông mà lại phải kiềm hãn lượng testosterone sản xuất nhiều như vậy đúng là khổ mà. Sam là người đầu tiên anh yêu và có lẽ anh sẽ giữ cậu mãi mãi bên mình.

Tầm 15 phút sau, sau màn liên hoàn thì “con khủng long “ kia liền “gào rú” nó phun một lượng dịch trắng khắp phòng tắm, tay anh còn dính một mảng to đùng, anh thở hổn hển, gân xanh từ trên cổ hiện ra khó rõ. Đúng là dục vọng ra khỏi làm anh bình tĩnh hơn nhiều…. thực ra anh bị Sam “câu dẫn” cũng nhiều lần rồi và lần nào cũng trong cái hoàn cảnh “tự mình xử lý là biện pháp an toàn cho người người” ấy chứ.

Anh tắm nước lạnh cho quên chuyện vừa rồi, tiếng nước từ trên đầu xả xuống như những cơn thác của mẹ thiên nhiên đang oanh tạc lên cơ thể lực lưỡng, anh có một cơ thể vô cùng chuẩn nam thần, cơ bắp đều hiện rõ, cánh tay lực lưỡng với những đường gân ẩn ẩn hiện hiện. cùng với cơ bung 8 múi lịch lãm, anh tuy là người trong nhà trường, nhưng lĩnh vực anh nghiên cứu thì lại đòi hỏi một cơ thể hết sức dẻo dai và cường tráng, anh siêng tập gym là khác, sức anh có dư chứ không có thiếu.

Cửa phòng tắm mở ra, hơi nước liền có thể thấy nhè nhe từ phòng bay ra, anh mặc đồ chỉnh chu cả rồi, Sam nằm trên giường chơi điện thoại, nhớ tới việc lúc nảy, cậu có hơi đỏ mặt.

“Lúc nảy, anh có chuyện gì không”. Nói chứ tính hiếu kì của mỗi người ai không có, lúc nảy Sam dựa vào tai trêncửa phòng tắm thì lại nghe tiếng anh hít thở khá rõ ràng, nhưng chuyện này thì có phần hơi kỳ lạ, cậu lại nghĩ đến chuyện “bắt tay đến tay phải, người bạn đời không thể không có cho cánh đàn ông”, liền đỏ mặt rồi chạy lên giường để giết thời gian.

Lúc hỏi lại Eric thì cậu có phần hơi thấp thởm, nhung cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra mà thôi, một màn đỏ mặt của Sam làm Eric muốn trổi lên “dục vọng” lần thứ hai ấy chứ. Nhưng lần này chắc anh sẽ không thể nào kiềm chế được đâu.

Lúc này là hơn 9.00 p.m. rồi, nếu tiếp tục thì 2 người sẽ chừa bụng đói mà đi ngủ mất.

“Sam, mình ăn nhé!!” sao lại nữa rồi, sao anh lại nghĩ chuyện “ăn thịt”, may thay người kia sẽ không có hiểu ý nghĩa trong câu nói vừa nảy.

“ Em… em liên hệ được với bạn rồi, cậu ta đang ở dưới chờ mình đó:.

Cả hai người nhanh chóng đi xuống quầy tiếp tân, tiếng thang máy gõ cái “ Đong” thì trước mắt là một khung cảnh có phần hơi “ồn ào và náo nhiệt”.

Cậu bạn kia bị quay quanh bởi một nhóm người, khách thuê cũng có, nhân viên trong khách sạn cũng có.

Thấy thân ảnh của Sam, người kia liền bỏ mặc “Fan nhiệt tình”, từ bỏ những kiểu pose ảnh ngày nào cũng chụp ra.

“Hey Sam, khoẻ không, nhớ cậu muốn chết đi đuợc”. Nói rồi người kia liền ôm chầm lấy cậu, ôi cái cảnh “ghen” đã hiện lên đầu Eric rồi đây nhá.

“Ừ khoẻ, dạo này cậu đi đâu cũng nhiều người đón tiếp quá há??” Sam cười, cậu cũng vì xã giao ôm người này một cái. Rồi nhè nhẹ đẩy ra.

“Eric, đây là Trung, là ca sĩ, biệt danh là Trung X, quán quân giọng hát Việt đấy, haha”.

Eric nghe thấy là ca sĩ cũng có phần vui vẻ lại, chắc là bênh nghề nghiệp, vui vẻ không quạu nè.

“Chào cậu, rất vui gặp cậu.” Sam liền nói trước.

“Eric là bạn… bạn trai mình, tiếng Việt của anh cũng không rõ lắm, cậu đừng xài tiếng lóng là được”.

Eric nghe Sam giới thiệu về mình trước cậu em này, lại nói mình là bạn trai, anh anh hiểu mà… anh vui lắm… papa vui lắm con trai ạ. Hic.

“Bạn … ban trai””. Cậu bạn này của Sam cũng khá bất ngờ lắm, người này thực ra rất hảo hảo sói ca ngon tình, Sam từ trước cậu quen là người kín đáo, nội tâm, giói tính không biểu hiện ra mặt được. Lần này về nước lại… lại đem theo một “lão công” ôi làm cậu ta choáng hết cả đầu.

Sam cười mỉm nhìn anh, sau lại nói:

“”Này, bọn tớ đói lắm rồi, câu định hát tới khi nào….?””

“ thì … thì đi, tớ đặt chỗ cho cậu hết rồi, thiếu gia của tôi ơi, kì này cậu làm tôi như đang xem một bộ phim à không 10 bộ phim Avenger cùng một lúc ấy, rồi như cái búng tay của Thanos, làm như tôi tan biến rồi.”

Sam chề môi nhìn người kia:

“Nói nhiều quá, đi thôi”.

Chiếc xe chuyên dụng của người kia đậu trước khách sạn, 3 thân ảnh nhanh chống lên xe… cả một nhóm người phía sau lại trầm trồ….

“Quan hệ rộng à nha””…
 

Bài tương tự