Truyện Yêu Anh Nha (Song Tử)

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Yêu anh nha – Chap 3

Tác giả: Song Tử

“Không”. Một tiếng thét xé toạc không gia yên tĩnh của màn đêm u tối vang lên. Phi thở hỗn hển ngồi bật dậy, người ướt đẫm mồ hôi, gương mặt chưa hết hoảng hốt thì căn phòng sáng bừng lên. Bà Ngọc vội vàng chạy lại xem đứa con trai cưng của mình.

– Sao vậy con, con bị vì vậy?-bà vừa hỏi hang vừa lau đi những giọt mồ hôi trên trán đứa con tội nghiệp của mình.

– Không có gì đâu mẹ, chỉ là con nằm mơ thấy ác mộng thôi, mẹ về ngủ đi mai còn đi làm nữa.-cậu trấn an mẹ mình.

– Ừ, vậy thì con ngủ tiếp đi, có gì nhớ gọi mẹ.-sau khi đắp mền lại cho Phi, bà quay ra tắt đèn và bước ra khỏi phòng.

– Dạ, mẹ ngủ ngon.

Sau khi bà Ngọc bước ra khỏi phòng để lại cậu nằm trên giường, ánh mắt hướng lên trần nhà mà nằm suy nghĩ. “Tại sao lại là giấc mơ đó? Cả năm rồi, mình đâu còn gặp lại nó. Tại sao bây giờ lại mơ thấy giấc mơ này?…” Phi ngủ tiếp đi cùng với hàng ngàn câu hỏi trong đầu nhưng chỉ bắt đầu với hai chữ “ Tại sao…?”

Sáng hôm sau, mọi việc vẫn diễn như bình thường. Tuy nhiên, hôm nay ông Khánh không ăn sáng ở nhà, nên chỉ có cậu và mẹ, hai người vừa ăn vừa nói về thời gian biểu của nhau trong ngày hôm nay. Sau khi ăn xong, Phi khóa cửa thong thả đạp xe đến trường.

Vừa đi vừa nhìn phong cảnh chung quanh, quan sát con đường mới, con đường mà sau này ngày nào cũng phải đi, đi suốt 3 năm cấp 3. Do lo nhìn cảnh vật bên đường nên cậu chẳng hay biết có người đi theo cậu từ nãy giờ. Đến trường, gửi xe xong đang đi lên cầu thang thì nghe có tiếng gọi:

– Trưởng ơi, lớp trưởng.-giọng nói vừa quen vừa lạ, Phi quay lại thì thấy một cô gái, tóc cột cao, dù là mặc đồng phục nhưng Phi có thể cảm nhận được từ vẻ ngoài toát ra khí chất khá là cao quý.

– Bạn là? Xin lỗi mình không nhớ ra bạn?-Phi biết rõ cái khả năng nhớ mặt người của mình khá tệ, huống chi cậu đâu có quen biết ai ở cái trường này.

– Haizz, buồn hết sức, bạn bè chung lớp với nhau mà vậy đó, tự giới thiệu mình tên Dương, Mai Chiêu Dương, là lớp phó kỷ luật lớp 10a1 nè.-Dương làm ra vẻ thất vọng, cố chọc cười Phi.

– À, hihi xin lỗi nha, khả năng nhớ mặt người không tốt cho lắm. À mà tên Chiêu Dương nghe hay quá ha, giống như hoàng hậu vậy đó.-vừa đi hai người vừa trò chuyện với nhau như đã quen từ lâu.

– Hoàng hậu? sao giống hoàng hậu?-Dương không hiểu điều cậu nói.

– Chiêu Dương là trong cụm “Chiêu Dương Hoàng Hậu” đó mà.

– À mình mới biết luôn đó, mà nè chữ “Chiêu Dương” là tên của bà hoàng hậu nào hả.

– Không phải, “Chiêu Dương Hoàng Hậu” là từ dùng để chỉ địa vị cũng như danh phận của các bà hoàng hậu, có quyền cai quản lục cung, xử lý chuyện tam cung lục viện.

– Chà chà, nghe oai quá vậy, nói vậy Trưởng cũng rành về mấy chuyện hồi xưa trong cung quá ha.

– Hihi, không có đâu, tại vì mình coi cải lương nhiều nên biết đó mà.

– Hả, cải lương, trưởng coi cải lương????

– Uhm, có gì đâu, mình thấy hay mà.

– Hong phải, tại vì mình thấy một người như trưởng thích coi cải lương nên ngạc nhiên thôi.

– Hihi, mà nè đừng gọi là trưởng nữa, kỳ lắm, gọi tên được bình thường rồi.

Hai người nói chuyện một hồi thì tiếng trống vào học vang lên, tiết học đầu tên là tiết Lý, do mải mê nói chuyện nên chẳng hay biết là luôn có người theo dõi câu chuyện của hai người.

Hai tiết Lý liên tiếp như rút cạn hết sức lực của cậu, tiếng trống ra chơi hiện giờ là thứ mà Phi mong chờ. Trời chiều lòng người vừa mới nghĩ đến thì tiếng trống vang lên, làm cậu thở phào nhẹ nhõm. Sau khi hô học sinh nghiêm, đang suy nghĩ nên làm gì thì một bóng người chắn trước mặt cậu, ngước mắt nhìn lên, chưa kịp mở miệng nói thì đã bị chặn họng:

– Đi đâu vậy nhóc, đi chơi với anh nha.-Long từ đâu bay ra, nói một tràng, nhưng chỉ nhận lại cái liếc mắt lạnh lùng.

– Ý quên, Long xin lỗi, Phi đi với Long xuống căn-tin nha.

– Cũng được dù sao thì cũng không có gì làm.-Phi thở phào nhẹ nhõm, nếu không đi với anh thì cậu biết làm gì bây giờ.

Hai người sánh bước cùng nhau, suốt quãng đường đi cậu bắt gặp không ít ánh mắt nhìn về phía hai người. Đến lúc này thì cậu mới phát hiện là hai người chẳng khác gì một cặp tình nhân, chỉ có khác là cả hai đều là nam nhân. Cậu vội vàng rút cánh tay khoác lấy tay anh từ nãy đến giờ ra, rồi vội vàng tự hỏi tại sao và từ lúc nào tay mình với tay Long vòng vào nhau thế kia. Người kia thấy được sự khác lạ khi Phi rút tay lại, thì lập tức anh càng lúc càng đứng sát vào cậu. Vào căn-tin cậu thì mua một cây kem, anh thì mau một ly nước. Cả hai chọn một góc khuất người để ngồi.

– Phi nè, cấp 2 Phi học trường nào vậy?-Long nhìn vừa uống nước vừa hỏi câu.

– Cấp 2 Phi học trường HHT ở trên Bình Thạnh á, tại vì nhà có chuyện nên mình mới chuyển nhà sẵn chuyển trường về đây học luôn.-cậu nhấm nháp kem, hướng ánh mắt nhìn vào khoảng không vô định.

– À, Long có nghe nói về trường đó, mà hên thiệt.

– Hả, gì mà hên, hên cái gì mới được.-Phi ngạc nhiên trước câu nói của anh.

– À tại vì như vậy nên Phi mới chuyển trường về đây học, nên Long mới quen được Phi.-anh quay qua nhìn cậu rồi bật cười.

– Điên hả, sao tự nhiên cười?- cậu ngạc nhiên trước hành động của anh.

Long đưa tay chùi kem dính trên má cậu, rồi từ từ tiến mặt lại gần, mặt hai người ngày càng gần gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở nóng ấm của đối phương. Khi hai đôi môi chuẩn bị chạm vào nhau thì tiếng trống báo hết giờ ra chơi vang lên. Làm cho cả hai thoát ra khỏi trạng thái nửa mê nửa tỉnh vừa rồi. Cả hai vội đứng dậy đi lên lớp trong trạng thái mặt ai cũng đỏ bừng. Tuy nhiên tất cả hành động của hai người đều bị một người thu vào tầm mắt
 

Bài tương tự