Truyện Trưởng Phòng Khờ Khạo!

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
Sau đấy hắn lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.

– Anh Vũ, sao anh không gọi cho em sớm, em đang định gọi cho anh nè. –đầu dây kia

– Anna à, hôm nay anh có việc bận rồi, không đưa em đi Karaoke được.

– Sao chứ, rõ ràng là anh đã hứa với em rồi mà. –cô nàng Anna ỏng ẻo làm mít ướt nói với hắn.

– Đấy là hôm qua rồi, bây giờ anh đang bận làm việc, nhiều việc lắm, vậy nhá. –Hắn mới nói xong câu đó cúp máy luôn, không để cho cô nàng nói thêm tiếng nào nữa.

Anna là bạn gái hiện tại của hắn, thực ra hiện tại hắn vẫn có mấy cô bạn gái nhưng cô nàng này thuộc loại khá được đối với hắn. Mới cúp máy xong, ngoảnh đầu lại hắn đã thấy nó đứng đấy từ lúc nào rồi. Nhưng lần này có vẻ như ko hiền thục như lúc đầu nữa.

– Đồ của anh đây. –nó nói bằng một cái giọng lạnh ngắt. Thực ra nó đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hắn và nó là người không thích những người nói dối như thế đặc biệt là nói với người yêu là đang bận trong khi đó hắn đang ngồi đây rồi sắp tới hắn sẽ xơi hết mấy lon bia với cả đĩa hướng dương của nó nữa. Haizzz, đúng là bận công việc thiệt mà….

Còn hắn thì không hiểu nó đã gặp chuyện gì nhưng cái thái độ đó khiến hắn cảm thấy khó chịu, thường thì nếu các cô nàng của hắn làm cái thái độ đó với hắn, hắn thấy thích lắm mà, rất dễ để tìm cô khác thôi….. Nhưng nó lại khiến hắn cảm thấy khó chịu.

Nó đi về phía dàn máy bật lên và cầm theo quyển danh sách cho hắn, thực ra cũng không cần danh sách đâu, bây giờ hiện đại rồi, muốn bài nào có bài đó nhưng đây là cách dậy của quản lí, nói rằng hành động đó thể hiện thái độ tôn trọng khách hàng.

– Anh tự chọn bài nhé, có vấn đề gì thì anh cứ gọi, tôi ở ngay đây thôi. –nó nói xong định ra xa cho hắn cảm thấy thoải mái vì lúc đi xuống phòng lấy bia có nghe Hương nói lại là hắn cần sự yên tĩnh, nên nó không muốn làm phiền hắn. Với lại nó thấy hắn nói chuyện với người yêu kiểu đó nên nó không thích cho lắm…

– Ngồi đây đi. –hắn nói nhanh chóng khi nó chưa kịp đi.

– Hả? –mặt ngơ ngơ.

– Anh bảo ngồi xuống đây đi, chẳng phải qui định của quán là làm theo mọi yêu cầu của khách sao chỉ cần không quá đáng; việc này không quá đáng đâu chứ. –hắn chỉ vào cái ghế ngang ngay cạnh chỗ hắn, phun ra một tràng.

– Ờ, không quá đâu, nhưng tại thường thì khách không thích nhân viên quấy rối lắm.

– Anh khác bọn họ mà. –hắn cười nụ cười ngọt ngào chết người, nói ra câu mà theo nó mang rất nhiều nghĩa khác nhau, nhưng nó cũng chẳng để ý.

Nó ngồi xuống đối diện hắn. Nó cũng thấy ngại khi ngồi như vậy thường thì nó chỉ đứng bên cạnh hoặc làm việc lặt vạt thôi chứ chẳng bao giờ ngồi chung với khách cả.

Nó với hắn ngồi như vậy được lâu lắm rồi, chẳng ai nói với ai lời nào. Chỉ có tiếng bài hát nhẹ nhàng phát ra từ cỗ máy. Nó thấy mãi như vậy không ổn, muốn kiến lý do ra ngoài nên đành lên tiếng:

– Anh này…..

– Em….

Không nói thì không nói nhưng lúc nói thì cả hai lại cũng nói một lúc chứ. Nó định bảo hắn nói trước.

– Em nói trước đi. –hắn đã nhanh hơn.

– Ờ, cũng không có gì đâu, tôi chỉ muốn hỏi là sao anh lại nói dối bạn anh là anh đang bận công việc trong khi ngồi đây thư thái vậy, và còn nữa đó có phải bạn gái anh không?

– Không phải bạn gái đâu, bạn bình thường thôi.

– Vậy hả.

– Ừ. – hắn thích thú nhìn biểu cảm của nó.

– Mà em tên gì vậy? –hắn hỏi trong khi đang bấm bấm cái điều khiển chuyển sang bài khác.

– Dương Hoàng Minh. Trên bảng kia có ghi mà. –Nó chỉ lên bảng nhân viên trong phòng.

– Ừ ha. Anh không để ý. Em ngồi đây đi, anh ra ngoài chút.

Nó không nói gì, hắn muốn ra thì cứ ra thôi có sao đâu, hỏi nó làm gì. Trong lúc hắn đang đi ra ngoài thì trong phòng chợt có tiếng điện thoại rung lên.

– Lại còn nói không phải người yêu. –thì ra là hắn quên mang điện thoại theo, nó thấy có tin nhắn đến cũng lúc trong đầu nó xuất hiện một làn sóng u ám.

Nó với điện thoại của hắn qua xem. Vẻn vẹn dòng tin nhắn “Anh đang ở đâu vậy?” được gửi từ người mang tên Anna. Xem ra cô này cũng ko có gì đặc biệt với hắn. Nó cười một cách nham hiểm. Bấm bấm vào cái điện thoại của hắn.

– Cho chừa luôn cái tội phóng khoáng nữa này. –nó đang rủa cái điện thoại không có bảo mật.

Mọi thứ xong đâu đấy, nó lại để điện thoại về như lúc đầu. Được một lúc thì hắn vào. Hắn đúng là ra ngoài có chút việc nhưng hắn cũng thàm mong là lúc không có hắn ở đây nó sẽ lại hồn nhiên mà hát rồi hắn sẽ lại được nghe nó hát nhưng mà có sẽ hắn đã thất vọng vì lần này nó không còn hát nữa.

Không gian lại rơi vào im lặng. Như những người xa lạ chẳng có gì để nói với nhau mà thực ra là nó chỉ là nhân viên ở đây thôi nên cũng không dám nói nhiều. Mà thấy u ám quá nó vẫn đành là người lên tiếng trước.

– Anh vào đây chỉ để ngồi như vậy thôi à.

Hắn không nói gì, chỉ thở dài như đang có một nỗi lòng khó tâm sự cùng ai được. Thấy vậy nó nói:

– Nếu anh có chuyện buồn anh có thể nói với tôi mà, chúng ta dù sao cũng là người lạ, chẳng có gì do gì tôi lại đi nói xấu anh cả, đúng không?

Hắn nhìn nó mà muốn phì cười, chuyện đâu đến mức đó chứ.

– Không có gì, chỉ là bố mẹ anh bắt anh đi học thêm để lấy bằng Đại học sau này còn giúp gia đình quản lý công ty.

– Vậy là anh không muốn đi học tiếp hả? Vậy sao được. Hiaxxx, tuổi trẻ ai cũng bồng bột hết vậy, anh có từng nghĩ nếu sau này anh có vợ con, có gia đình, có bao nhiêu thứ anh phải lo hết mà anh không có công ăn việc làm ổn định thì sao được, À, mà nhà anh có công ty anh lại không chịu tiếp nhận thì là anh muốn bố mẹ anh bán công ty gia đình mất bao nhiêu công sức gây dựng lên à. Với lại nếu anh mà đồng ý tieps quản công ty nhưng lại không có bằng cấp gì thì ai cho phép anh hoạt động chứ, nhỉ?

Nhìn vẻ mặt đơ đơ của hắn, nó mới vỡ òa là mình nới quá lời, đành im bạt.

– Xin lỗi, tôi nói quá lên rồi. –Nó nhận ra đã muộn, giờ nhìn lại mình rất giống một ông cụ non đi dậy đời một người còn lớn tuổi hơn cả mình. Xấu hổ chỉ mong có cái lỗ nào đó để chui xuống cho đỡ ngại.

Đành lấm le lấm lét viện cớ đi ra ngoài. Tim thì đánh trống trong lồng ngực, chạy một hơi xuống phòng tiếp tân thở phì phò. Dù sao cũng sắp hết giờ làm rồi, chắc đành lẳng lặng mà đi thôi quá.

Còn hắn khi nghe xong những gì nó nói lại cảm thấy như đó chính là những câu nói cứu lấy tinh thần mình, hắn đang ngơ ngác sao lúc trước mình lại không nghĩ như vậy, hắn chắc chắn một điều rằng dường như nó là một nguồn động lực đối với hắn. Đang ngẫm lại những gì nó nói thì cái mặt ngộ ngộ lúc nói chuyện của nó hiện về trong tâm trí làm hắn phì cười nhẹ nhõm.

Dưới phòng tiếp tân

Từ ngoài bước vào một cô gái ăn mặ rất sexy, mái tóc được uốn lên nhưng mà nhìn dường như không theo một đường nét nào cả. Tay xách túi thuộc hạng đắt tiền, mặt váy ngắn tủn, đi thêm đôi giầy cao gót với đôi chân dài mà theo Minh với Hương nhận xét “Đây chính là con cò phiên bản hiện đại”.

Cô bước đến bên quầy và hỏi:

– Anh Vũ ở phòng nào vậy?

Nhỏ Hương nhìn vào màn hình 1 lúc rồi mới nói với cô:

– Phòng 112.

Cô ta không nói thêm gì cứ thế bước lên tầng 1.

– Ủa, cái anh trong phòng mình tên Vũ hả. –đợi cô gái đó đi rồi nó mới quay lại hỏi bạn.

– Ừm.

Nó cảm giác có chuyện không lành sắp đến với mình, ngước mặt lên nhìn đồng hồ 1 cái rồi quay sang nói thêm.

– Hết giờ làm rồi mình về trước đây, hôm nay có chuyện gấp, Tý ông kia đến bảo ông ấy lên phòng luôn nhá. –nó đang nói đến bạn làm đêm thay ca nó.

– Ừm, vậy về trước đi.

Trong phòng hắn đang ngơ ngác vì người xuất hiện trước cửa phòng không phải nó như hắn nghĩ:

– Anna, sao em lại ở đây?

– Anh này thật là, anh nhắn em là anh đang ở đây nên em mới đến chứ!

– Tôi nhắn cô sao? Hồi nào? –hắn như vẫn chưa hiểu chuyện gì, lấy điện thoại lên xem. Cười khẩy một cái rồi đi ra ngoài.

– Anh Vũ, anh đi đâu vậy?

– Em tự bắt xe đi về đi, anh mệt rồi, anh về trước đây. –không quên để 1 nụ cười lại rồi nhanh chân đi xuống.

Xuống đến nơi, ngó ngang ngó dọc chẳng thấy người cần tìm đâu.

– Cậu Minh đâu rồi? –hỏi tiếp tân

– Dạ, bạn ấy về rồi ạ. Có chuyện gì sao?

– Ừm, không có gì.

Nói rồi hắn thanh toán tiền và bước ra ngoài, cười một cái ai nhìn thấy cũng sẽ như bị đóng băng. Vũ thấy mình mới bị chơi 1 vố thật lớn nhưng cảm giác lại kích thích và thích thú hơn bao giờ hết, trong đầu không ngừng nghĩ đến dáng vẻ của nó.

END CHAT 2
 
Người đăng Bài tương tự Diễn đàn Bình luận Ngày
D Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
D Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
D Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
D Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
D Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
K Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
K Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 0
K Tây Ninh - Bình phước - Bình Dương 1
tuoi69 Ảnh Hot Boy Trai đẹp 0
L Tụ Điểm ăn chơi 0

Bài tương tự