Truyện Nghịch Thiên Thần

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
5. Hối lộ

– Em xem, nó làm bằng thiếc sơn đen, phủ thêm lớp nhựa dẻo cả trong lẫn ngoài, dày 0,5mm để hạn chế tiếng ồn và hư hại. Trên bề mặt khảm đồng hồ Thuỵ Sĩ, nổi tiếng chuẩn và bền, có lớp nhựa bao bọc nên không hề thấm ướt kẻ cả giấy ghi thời khoá biểu.

Anh mở chiếc hộp ra, bên trong chỉ có một ngăn, chứa bút xoá, hai cây thước và một cây viết khác.

– Ơr nơi tiếp xúc với nắp hộp có bao bọc bằng cao su trong suốt, vừa có tác dụng làm đẹp vừa chống thấm nước, tăng độ thuận lợi của việc mở và đóng nắp. Phần nắp bên trong có gắn bao da để chứa máy tính cầm tay nữa.

– Wow, tiện lợi quá! Thật kì công!

– Nếu em thích, anh tặng cho em đấy!

Huỳnh An nhìn anh đầy ngờ vực, “mình mới biết anh ta thôi, món đồ tốt thế này mà tặng mình, chắc chắn là không có ý tốt!”

– Xem như hối lộ đi, sau này có vi phạm gì cũng kính mong lớp trưởng nhẹ tay cho!

“Hừ, đúng là không có ý tốt mà! Đã vậy, tôi đây tịch thu làm tang vật, bằng chứng của việc anh hối lộ lớp trưởng!”

– Không đùa?

– Không.

Thiên Hoàng lấy bút thước ra, đưa cái hộp rỗng cho Huỳnh An

Cậu nhận lấy hộp bút, ngắm nghía không rời tay. Cẩn thận sắp xếp máy tính những cây bút xinh xinh vào chiếc hộp mà lòng cậu đầy thoả mãn. Cuối cùng, cậu đưa hộp bút cũ của mình qua cho Thiên Hoàng:

– Này, em không dùng cái này nữa, anh lấy mà dùng tạm hôm nay đi!

Hoàng nhìn cái hộp bút nhựa dẻo màu xanh in hình doreamon trước mặt mà không biết phải biểu cảm ra làm sao. “Anh có thể xem đây là quá đáp lễ của em không? Cũng quá chênh lệch rồi đi!”

Dù vậy, anh cũng cất bút của mình vào trong hộp đó.

– Lớp trưởng này!

– Hả? – Mắt vẫn không rời chiếc hộp bít mới.

– Trường ta học mấy tuần rồi nhỉ?

– Ba.

– Vậy bài vở chắc cũng khá nhiều nhỉ?

– Từng môn thì ít thôi, nhưng học nhiều môn, cộng tại cũng khá nhiều đấy!

– Cho anh địa chỉ đi, chiều anh qua nhà em.

– Ừ…Hả? Qua nhà em làm gì?

– Qua chép bài chứ gì. Không lẽ để em mang hết đống vở đó đến chỗ anh?

– Vậy…cứ qua nhà em đi!

Buổi chiều, 2h trời nắng như đổ lửa làm Thiên Hoàng khó chịu, vì vậy không dùng xe máy như dự kiến, anh lái thẳng chiếc xế hộp vừa được ông tặng ra khỏi cổng.

Đến đúng địa chỉ, anh thấy một ngôi nhà cấp 4 bình thường nằm giữa con phố nhỏ sơn màu xanh lá nhạt, cổng trắng tinh có vẻ rất mới.

Anh đỗ xe trước cửa nhà cậu, rồi mang chiếc ba lô đầy vở đứng bấm chuông. Từ cửa hông, cậu xuất hiện.
 

Bài tương tự