Chẳng phải đi đâu xa, đã có chốn xả hơi cho những “kẻ lười” không ưa ồn ã ngay giữa lòng Hà Nội

  • Người đăng Thuy HanTruong
  • Start date
T

Thuy HanTruong

Guest
Hà Nội những ngày giữa hè, nắng nóng, oi bức và chật chội. Muốn đi đâu đó thật xa nhưng công việc và trách nhiệm thì vẫn cứ níu chân người. Được rồi, thì ở lại. Nhưng cái mong muốn được trốn khỏi sự ồn ào và xô bồ vẫn thôi thúc mỗi sáng.


Và rồi cô bạn thân xuất hiện thật đúng lúc, thủ thỉ một lời rủ rê đầy ẩn ý, rằng “cuối tuần đi trốn ở ốc đảo không? Rời xa phố xá náo nhiệt, nhưng lại ở ngay trung tâm. Rủ mấy đứa luôn!” Nghe lạ nhỉ! “Ừ, đi!”

Trưa thứ bảy, y hẹn, cô bạn qua đón tôi lúc gần trưa, sau một sáng ngủ đẫy giấc bù lại những ngày trong tuần stress trăm bề với công việc. Đúng như lời cô bạn tôi, ốc đảo này nằm ngay trong thành phố, thậm chí là một con phố chính với xe cộ tấp nập cả ngày – phố Điện Biên Phủ. Biển hiệu lớn ghi tên Satori – Slack & Savor đặt dưới tán cây hoa giấy xum xuê khiến tôi tự lấy tay gõ lên trán mình một cái, bắt mắt thế này mà bao lâu đi ngang qua đây, bận bịu quáng quàng thế nào lại không hề biết!



“Chốn thư thái này hẳn là sẽ có nhiều góc ểnh ương để “sống ảo” lắm đây” chính là suy nghĩ đầu tiên khi tôi đặt chân đến đây.





Đường vào Satori cây giăng lối.​



Trốn khỏi nơi ồn ã chỉ trong vài bước chân

Men theo con đường xanh đó, bước qua mấy bậc cầu thang gỗ lên tầng 2 và được nhân viên chỉ sang bên trái, tôi đã mất mấy giây khựng lại vì khung cảnh mùa hè rực rỡ trước mắt: căn phòng màu xanh bạc hà mát mẻ ngập tràn ánh sáng, những dải nắng trong vắt xuyên qua ô cửa kính rộng, khiến bạn phải tò mò phóng tầm mắt đi xa thêm chút nữa để thấy nắng còn đang lấp lánh trên lá, trên những bộ bàn ghế gỗ dài siêu ểnh ương giữa khu vườn ngập ngụa cây của quán.






Điều tôi ngạc nhiên nhất là, “ốc đảo” này chào đón khách bằng khăn lạnh và một món đồ uống theo mùa – hiện giờ đang là nước dâu tằm thanh mát, ngọt lành, mang tính local đặc trưng, nào kém những resort xịn.



Bài trí tinh tế, thêm cả mùi tinh dầu sả và tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng đánh thức khứu giác và thính giác, nơi này mang đến một cảm giác dễ chịu và bình yên như đang bước chân vào một spa hay resort nào đó.​

Vì trời không quá nóng và vài người trong nhóm đến trước đã chọn chỗ ngoài sân nên chúng tôi chọn luôn một góc xinh đẹp ở vườn để tận hưởng không khí đặc trưng của mùa hè. Ngồi ngả ngốn trên chiếc ghế đung đưa màu xanh mint là lạ mà cũng dễ thương, trong không gian tĩnh lặng tách bạch khỏi phố xá, chỉ có tiếng nhạc jazz thư giãn và trước mắt là rất nhiều cây xanh… đó là trải nghiệm cực kỳ “phê” mà chỉ có trốn vào khu vườn này tôi mới có được. Bình yên đến lạ lùng, cứ như thể tôi đang ở một nơi rất xa – một chòi gỗ trên miền cao Chiang Mai ở Bắc Thái Lan hay một khu vườn đậm chất local ở Marrakech, Maroc chứ không phải giữa trung tâm Hà Nội ồn ã nữa. Chưa ngồi ấm chỗ mà chúng tôi đã hẹn nhau quay lại đây vào một buổi sáng mát trời hoặc một chiều tối dịu nắng nào đó để được trải nghiệm trọn vẹn không gian thiên nhiên không điều hòa đầy thú vị này.



Chúng tôi đùa nhau rằng đâu phải đi xa chứ, đây chính là cánh cửa thần kì dẫn lối đến vùng trời ngập nắng ở Địa Trung Hải hay một khu vườn tại Maroc rồi!



Xanh từ không gian cho tới đồ ăn thức uống​


Ôm bụng đói meo vì tối qua làm muộn bỏ ăn và sang nay dậy muộn nên đã bỏ luôn bữa sáng, tôi như mèo thấy mỡ khi đồ ăn được mang tới. Chúng tôi chuyển sang chiếc bàn lớn để tiện “bày tiệc”. Trong lúc đang hí hửng xiên quả cà chua bi đỏ mọng bỏ vào miệng thì chị quản lý đi tới và xin phép trò chuyện với chúng tôi về đồ ăn. Hóa ra đồ ăn thức uống ở đây đều là freshmade và do nhà làm, như một phép cộng hoàn hảo cho không gian xanh mát. Những người yêu giá trị xanh chắc chắn sẽ mê nơi này lắm! Thực đơn đa phần là các món Tây được lựa chọn kỹ lưỡng với số lượng và chất lượng hợp ý số đông. Nhìn những miếng khoai tây chiên vàng ruộm, đĩa carbonara đầy ắp những sợi mì tươi màu vàng nhạt quyện chặt phô mai và kem tươi hay đĩa salad Caesar xanh mắt mát lòng, tôi đành gạt bỏ lý trí đang kêu gào giảm cân và tận hưởng cho trọn bữa ngon này.



Những tâm hồn ăn uống phồn thực như chúng tôi gần như quên biến lời thề giảm cân ngày hôm trước khi nhìn thấy bàn ăn này.



Cậu bạn siêu khó tính ở châu Âu gần chục năm mà cũng gật gù khen ngon.



Khu vườn mộng mơ ngập tràn màu xanh và thực đơn phong phú khiến chúng tôi nghĩ ngay đến bữa tiệc chia tay độc thân cho một cô bạn trong nhóm hay những tiệc hè nho nhỏ cho những cô nàng son rỗi.



Những món ăn cả mặn và ngọt được décor tinh tế không thua nhà hàng cùng chiếc bàn gỗ tối màu hay xanh mint chẳng nơi đâu có đã góp phần câu like cho những bức hình flat lay đồ ăn của tôi.​

Chúng tôi hỏi chị quản lý về cái tên Satori – Slack & Savor, nó dường như là một khái niệm liên quan đến nước Nhật? Nhưng Satori – với hàm ý sâu xa là thiền hay giác ngộ, thực chất có thể hiểu nôm na là một trạng thái tĩnh lặng, khoảnh khắc mà ta rũ bỏ những muộn phiền và lắng lại, trở về đúng với bản ngã của mình. Còn Slack là một từ vừa nghe đã thấy dễ chịu – có nghĩa là “xả hơi”, “ngả ngốn”. Savor là thưởng thức. Với tinh thần đúng như tên gọi, Satori – Slack & Savor mang đến cho chúng tôi một ngày dễ chịu trong không gian yên ả, nơi có thể thư giãn và chậm rãi thưởng thức không chỉ đồ ăn thức uống được phục vụ tại quán, mà còn để tận hưởng khoảng thời gian nghỉ ngơi đúng nghĩa giữa guồng quay bận rộn của cuộc sống.



Dành trọn cả ngày ở Satori, chúng tôi như được sạc lại hết năng lượng đã mất trong một tuần qua. Vài lời bông đùa dưới tán cây giữa những người bạn chợt mở ra cho tôi một ý tưởng mới cho một dự án đang bế tắc ở công ty. Chẳng thế mà người ta nói “Những ý tưởng tuyệt nhất luôn đến từ những trò đùa”. Nhưng để thoải mái cười đùa được cũng cần nhiều yếu tố lắm chứ. Bạn phải trở về là chính bạn, đến những nơi hay gặp những người mà bạn có thể thoải mái khi là chính mình. Và tôi chợt nhận ra chốn này chính là nơi lý tưởng cho những khoảnh khắc như vậy. Một nơi bình yên nhưng vừa đủ xôn xao để không bị nhàm chán cho những cuộc hẹn với những người thân quý và cũng là nơi mang đến ý tưởng cho công việc đòi hỏi sự sáng tạo.

Trời tối dần, những dây đèn ngoài vườn bật sáng biến Satori thành một khu vườn lung linh. Chúng tôi tuy tiếc nuối nhưng cũng phải đi về với cuộc sống của mỗi người. Tạm biệt nhau dưới dàn cây treo nơi cổng vào, chúng tôi hẹn sẽ quay lại Satori vào một tối mát trời để nhâm nhi một ly cocktail và nghe những bản nhạc jazz ngẫu hứng, nói những câu chuyện vu vơ, chụp đôi tấm ảnh và nếu may mắn thì, có thể sẽ lại nảy ra vài ý tưởng gì đó thì sao?


Theo Trí Thức Trẻ​
 

Bài tương tự