Truyện Chạm Đến Trái Tim

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
TRUYỆN: CHẠM ĐẾN TRÁI TIM

TÁC GIẢ: A&L

THỂ LOẠI: NAM X NAM

CHAP 1

HAI THÁNG SAU

Sau khi hủy đám cưới Khúc Nguyên về lại Việt Nam và để không cho gia đình tìm thấy mình cậu đã lên tận thành phố Sapa và làm quản lý cho một quán rượu khá nổi tiếng. Hằng ngày sau giờ làm việc, Khúc Nguyên lại về căn hộ được thuê ở gần quán rượu để nghỉ ngơi. Có thể nói là cuộc sống hiện tại của Khúc Nguyên rất là yên ổn và cậu cũng cảm thấy vô cùng thoải mái khi ở tại thành phố này.

Một hôm, khi quán rượu đã đóng cửa, người khách cuối cùng cũng bước ra khỏi quán chung với Khúc Nguyên. Nhìn thấy người khách có vẻ đã uống rất say và đang đứng loạng choạng để gọi điện thoại cho ai đó. Khúc Nguyên định là đi về nhưng mới đi được vài bước thì cậu nghe phía sau lưng mình đang phát ra âm thanh nghe bịch bịch và Khúc Nguyên quay người lại. Hóa ra âm thanh đó là do người khách say rượu đang ra tay đánh một tên thanh niên mà Khúc Nguyên không biết là giữa hai người có chuyện gì. Khúc Nguyên rảo bước đi lại để can ngăn, nào ngờ tên thanh niên trên tay đang cầm sẵn con dao đã định đâm Khúc Nguyên nhưng người khách say rượu kịp thời chụp lấy con dao. Hậu quả là tay anh bị thương chảy máu tên thanh niên cũng cắm đầu bỏ chạy. Nhìn thấy tay người khách bị thương đang chảy máu Khúc Nguyên quýnh quáng rút vội chiếc khăn tay trong túi áo khoác của mình và băng bó chỗ vết thương cho anh rồi gọi taxi đưa anh tới bệnh viện gần nhất.

Đưa người khách tới bệnh rồi Khúc Nguyên mới biết người khách đó bị móc túi nhưng anh đã đánh trả và tiếp theo thì Khúc Nguyên lao vào can ngăn khiến anh vì đỡ cho Khúc Nguyên nên mới bị thương.

Bước ra từ phong cấp cứu với bàn tay đã được bác sĩ băng bó cẩn thận, người khách nhìn Khúc vẫn còn đang đứng ở nơi hành lang, anh bây giờ chắc là trong người cũng đã tỉnh rượu phần nào nên đi lại gần chỗ Khúc Nguyên rồi lên tiếng:

– Chưa đi sao?

Đang cúi đầu cắn móng tay vì quá lo sợ với chuyện vừa xảy ra nên khi nghe giọng anh, Khúc Nguyên giật mình ngẩng đầu lên nhìn:

– Ông… ông không sao chứ?

Khúc Nguyên hỏi rồi cẩn thận cầm lấy bàn tay bị thương của anh lên xem.

– Chỉ là khâu vài mũi thôi.

– Tôi xin lỗi, tất cả cũng là tại tôi, không biết gì còn nhào vô làm ông bị thương thực tình tôi thấy rất lo.

Anh ngồi xuống ghế và Khúc Nguyên thì tiếp tục nhìn người đàn ông mà trước đó chỉ là khách của quán rượu. Nhưng giờ thì có vẻ như anh đã không còn xa lạ với Khúc Nguyên nữa:

– Uhm, mà nhà của ông ở đâu, hay để tôi đưa ông về.

Anh quay qua nhìn Khúc Nguyên, đôi mắt của anh đã bớt đỏ rồi nói:

– Cậu không phải lo đâu, cứ đi trước đi.

– Đi đâu chứ, ông bị thương lại còn uống say giờ mà ra đường không khéo lại bị móc túi nữa đó.

Khúc Nguyên nói và anh thì ngồi nghe. Rồi cậu đỡ anh đứng lên:

– Để tôi gọi taxi cho ông về. Yên tâm đi tôi sẽ không bỏ mặc ông đâu.

Anh bước đi theo sự dìu đỡ của Khúc Nguyên, mặc dù lúc này anh chỉ là bị thương ở tay và cũng không phải là đi không được. Ra tới trước cổng bệnh viện anh mới gỡ tay của Khúc Nguyên ra, trong lúc chờ taxi Khúc Nguyên lại hỏi:

– Nói chuyện nãy giờ mà quên hỏi, ông tên gì vậy?

Anh im lặng Khúc Nguyên lại nói:

– Hay để tôi nói cho ông biết tên của Tôi nha. Tôi họ Khúc tên là Nguyên. Mà ông không nói bộ sợ tôi biết tên ông rồi sẽ làm gì ông hả?

Anh cũng vẫn im lặng và lần này khi Khúc Nguyên định nói nữa thì anh đưa một ngón tay lên môi của Khúc Nguyên:

– Suỵt!!!

Khúc Nguyên gục gật đầu và taxi cũng vừa chạy tới và anh vẫy tay gọi taxi. Khúc Nguyên nhìn anh lên taxi và đến khi taxi chạy đi cậu mới sực nhớ ra là chiếc khăn tay cậu vẫn còn chưa kịp lấy lại và luôn cả tên của anh cậu cũng không biết.
 

Bài tương tự