Truyện Bạn Cùng Phòng Tác Giả: Gấu Koala

  • Người đăng adminhuy
  • Start date
A

adminhuy

Administrator
Ban Quản Trị
7/4/19
745
0
16
Việt Nam Đồng
12,001.00đ
Credits
$0
7h sáng,một căn nhà nhỏ với mái ngói màu đỏ sẫm, bức tường sơn trắng có vài vết nứt nhỏ.Một tiếng nói vang lên:”Bye,hè con sẽ về”.Đó là Phong,cậu cao khoảng m56(chiều cao của mình luôn á),cậu thừa hưởng lông mi dài và đôi mắt đẹp từ mẹ,cậu năm nay tròn 18.Cậu là gay,đó là lý do cậu bị bắt nạt suốt quãng thời gian cấp 2,cậu hi vọng sẽ có một năm học bình thường.Bước lên xe bus của trường,ai cũng nhìn cậu,cậu đưa mắt chán nản nhìn một vòng quanh rồi đi vào ghế sau.Một lát sau,một cô gái bước đến chỗ cậu,hỏi :”

Cậu gì ơi ! Chỗ này có người ngồi chưa ? Tớ ngồi được chứ ?”.Đang đọc sách,cậu thuận miệng nói :”Cậu ngồi đi”.”Cám ơn cậu !”-vừa nói vừa ngồi xuống cạnh cậu.Cô gái nhìn vào cuốn sách cậu đọc,là sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh,cô gái hớn hở hỏi :”Cậu là fan của Nguyễn Nhật Ánh à ? Mình cũng vậy nè !”.Tạm dừng mắt,cậu quay sang nhìn:”Thế à ?”rồi lại đọc sách tiếp.Câu trả lời lạnh nhạt của cậu là cô thoáng thất vọng,cô là mọt sách từ cấp 2 nên sang cấp 3 cô hi vọng sẽ cởi mở hơn,có thể quen được nhiều người bạn hơn,vậy mà.. Được một lúc thì xe tới trường,cậu nhìn đám học sinh hứng khởi chạy ra khỏi xe,thở dài chán nản.Sau khi đã nhận lớp và làm vài thủ tục cần thiết khi nhập học,cậu lủi thủi bước về khu kí túc xá.Tới trước cửa,cậu thở dài một tiếng rồi mở cửa bước vào.Nhìn quanh một vòng,cậu chọn đại một phòng cho mình.Vừa mở cửa phòng,một đứa con trai trạc tuổi cậu, gương mặt điển trai,cao tầm m7,làn da hơi ngăm do đi nắng và trần như nhộng đứng trước mặt cậu.Cậu đóng sầm cửa lại,đứng hình 5s,rồi lại mở cửa,cậu con trai vẫn đứng như trời trồng.Cậu nhìn trên xuống dưới,nói :”Cậu tính cho tôi ngắm tới bao giờ ?” Cậu trai kia như thể hồn vừa nhập xác,vội lật đật lấy tấm khăn che hạ bộ chạy thẳng vào phòng vệ sinh.Cậu quay lại phòng còn lại.Đang xếp đồ vào tủ,cánh cửa mở tung ra:”Cậu là ai hả ?”.Cậu vừa xếp vừa trả lời :”Phong”.”Sao lại vào phòng tôi mà không gõ cửa ?”-cậu trai kia hùng hồn hỏi.Cậu vẫn lạnh nhạt đáp:”Không biết có người,không có giày trước cửa”.Cậu trai ngớ người,nhớ ra lúc vào cậu mang cả giày vào phòng.Cậu quay ra,hỏi :”Cậu xong chưa ? Đi ra cho tôi tắm !”.Cậu trai chưa kịp mở miệng thì cậu đã đi thẳng vào nhà vệ sinh,cậu trai hằm hằm bước ra phòng khách.Tắm xong,cậu tính đi rót nước thì gặp cậu trai ở phòng khách.Cậu trai thấy cậu:”Cậu ngồi xuống đi”,cậu đành miễn cưỡng ngồi xuống.Cậu trai đứng lên,dõng dạc nói:”Tớ là Hải,Trần Thanh Hải,là học sinh lớp 10a3″.Cậu trả lời:”Phong,10a3″.Cậu trai kia thoáng mừng :”Cậu học cùng lớp à ? Cậu học giỏi không ? Có gì giúp đỡ nhau nha”.Cậu đừng dậy, bước về phía bình nước,thả lại một câu:”Không rảnh”.Cậu trai kia nhìn theo cậu, nghĩ:”Người gì vừa tự kiêu vừa lạ lùng”.
 

Bài tương tự